Khoảng cách càng gần, cộng minh càng mạnh. ] [ ghi chú: Muốn ta tài bảo sao? Nếu mà muốn có thể toàn bộ cho ngươi, đi tìm đi! Ta đem sở hữu tài bảo đều đặt ở hai thanh kiếm cộng minh huyền bí bên trong! Cả tài năng và sắc đẹp của nhân vật Thúy Kiều được Nguyễn Du nâng lên đến hạng chưa từng có ở trên đời: Sắc đành đòi một, tài đành hoạ hai. Đó là một pho tuyệt sắc được tạo nên bởi tinh túy của trời đất, có lẽ đến nghìn năm mới có một người. Phi Điểu Bất Tuyệt. Chương 1175. Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa Cô Dâu Bị Đánh Tráo Của Tổng Tài Phủng Anh. Chương 270. Đường Chuyên Kiết Dữ 2. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, Tài Năng Tuyệt Sắc; Tác giả : Vô Tình Bảo Bảo; Thể loại : Ngôn Tình, Dị Giới, Huyền Huyễn, Sắc, Xuyên Không; Số chương : 309; Trạng thái : Full; Nguồn : DĐ Lê Quý Đôn; Đánh giá : Mạt Thế Nữ Xuyên Vào Võ Hiệp Thế Giới Sau Tác giả: Vĩnh Tuế Phiêu Linh Thể loại: #Xuyênviệt Converter: TieuQuyen28 Vay Nhanh Fast Money. “Nam Hy, chờ ta a.” Một thiếu nữ có mái tóc vàng xinh đẹp đang cầm váy, giọng nói nũng nịu. Giọng nói này cơ hồ có thể khiến cho người ta nổi cả da gà. Nàng vội vàng chạy lên phía trước. Đuổi theo một nam nhân đang nhanh chóng rời đi. Nam nhân trước mặt có vóc dáng thon dài, mái tóc màu nâu phiêu dật, lay động lòng người, nhưng hắn cũng không có ý tứ dừng bước hay quay đầu lại. Dứt khoát như vậy, mà thiếu nữ ở phía sau vẫn nhanh chóng đuổi nữ xinh đẹp thấy thế, thì thấy gấp gáp hơn, bước chân càng vội vàng hơn. Phía sau nàng là một nam nhân mặc áo đen rất tuấn tú. Bước chân của nam nhân này vững vàng, hơi thở kín đáo, bên hông có một thanh bội kiếm, hắn không có biểu lộ gì cứ như vậy mà đi theo thiếu nữ kia. Cả người lại toả ra một loại cảm giác lạnh lẽo cách xa người ngàn dặm."Tẫn Diêm, mau giúp ta ngăn nhị hoàng tử điện hạ! Nhanh lên một chút! Điện hạ sắp đi rồi!” Thiếu nữ xinh đẹp dừng bước lại, cực kỳ tức giận chạy đến chỗ tên nam nhân kia dậm chân nói “Ngươi chết rồi sao? Không thấy à? “Tiểu thư, trách nhiệm của ta là bảo nệ cho người an toàn.” Nam tử anh tuấn, trẻ tuổi kia không kiêu ngạo, không siểm nịnh, nhàn nhạt nói một câu. Đáy mắt hắn hiện lên sự chán ghét, khinh thường nhưng thiếu nữ xinh đẹp kia cũng không nhìn ra. Ngụ ý của hắn cũng rất rõ ràng, ta chỉ phụ trách bảo vệ nàng an toàn, cũng không có nhiệm vụ phải giúp nàng đuổi theo nam nhân."Ngươi!!!" Sắc mặt của thiếu nữ xinh đẹp bỗng trở nên tức giận, hung hăng dậm chân một cái rồi bỏ lại một lời nói tàn nhẫn“Ngươi lại dám cãi lời của ta! Ngươi chờ đó, ta sẽ nói với gia gia. Ngươi làm kỵ sĩ của ta lại có thái độ kiêu ngạo như vậy!” Vừa dứt lời, thiếu nữ xinh đẹp liền vội vàng xách váy đuổi theo nhị hoàng Diêm không nói một lời, lạnh lùng đi theo. Trò cười này vẫn xảy ra thường xuyên, vị đại tiểu thư háo sắc này thấy mỹ nam thì giống như ong mật nhìn thấy hoa tươi, nhất định sẽ đuổi theo, kêu gọi không ngừng. Khiến cho những mỹ nam kia đúng là khổ không thể tả. Nhị hoàng tử điện hạ cũng bị làm phiền vài lần. Lần này đến phủ công tước gặp phải đại tiểu thư, thật đúng là bất hạnh. Tẫn Diêm nhìn gương mặt hoảng hốt của nhị hoàng tử phía trước, đáy mắt hiện lên một tia đồng hoàng tử chạy thật nhanh ra cửa, ngồi lên xe ngựa liền vội vàng kêu phu xe hồi cung. Phu xe có chút nóng nảy, buồn bực nhìn nhị hoàng tử, lại ngẩng đầu lên liền hìn thấy một thiếu nữ tóc vàng đang đuổi theo, lập tức hiểu rõ. Thì ra là Đại tiểu thư háo sắc nhà Hy Nhĩ. Mặc dù đại tiểu thư háo sắc này ở nhà không được sủng ái, nhưng dù sao cũng là cháu gái của Hy Nhĩ công tước đại nhân. Phu xe đương nhiên hiểu nhị hoàng tử ngại vì tình cảm giữa ngài và công tước đại nhân, không muốn vị đại tiểu thư háo sắc này mất thể diện, cũng không đối với nàng quá mức cứng rắn. Phu xe chợt kéo roi ngựa, xe ngựa bay nhanh rời đi. Thiếu nữ xinh đẹp vừa thở gấp đuổi tới đại môn, nhìn xe ngựa đang rời đi, khuôn mặt đỏ bừng tức giận, cả người khẽ run. Nhìn thấy bên cạnh người hầu đúng lúc dắt một con ngựa đến đây, liền đoạt lấy dây cương, xoay người ngồi lên ngựa rồi kéo dây cương đuổi theo."Tiểu thư!" Sắc mặt Tẫn Diêm đột nhiên biến hoá. Đại tiểu thư háo sắc này thật bốc đồng, chẳng lẽ nàng quên nàng căn bản cũng không biết cởi ngựa sao? Vì đuổi theo nam nhân lại có thể kích động như vậy? Tẫn Diêm hừ lạnh một tiếng, trong lòng khinh thường, nhưng lại không thể không để ý đến sự an toàn của nàng liền chuẩn bị đuổi theo. Trước cửa không có ngựa, bóng dáng của đại tiểu thư cũng càng ngày càng đám người hầu ở trước cửa thì ngây ngốc nhìn một màn này không cách nào phục hồi lại tinh thần. Ai cũng không ngờ, cái đại tiểu thư háo sắc vô dụng kia, vì đuổi theo nam nhân lại bộc phát tiềm lực lớn như vậy. Là người Hy Nhĩ gia, vị đại tiểu thư này quả thật không xứng với danh hiệu Hy Nhĩ. Không biết cưỡi ngựa, chán ghét đi học, tóm lại, nàng chính là vô học. Đây cũng là nguyên nhân khiến Công tước không yêu thích Diêm khẽ cau mày, hắn phải dùng đấu khí đuổi theo. Vậy mà, một khắc sau, vị đại tiểu thư háo sắc đã bị ngựa quăng xuống. Trong tiếng kêu sợ hãi, thân thể nhỏ nhắn cứ như vậy mà rơi xuống đất. Mà xe của nhị hoàng tử điện hạ sớm đã đi Diêm cau mày, nhanh chóng đuổi về phía trước, đi đến bên cạnh đại tiểu thư. Nhìn nàng đã hôn mê, Tẫn Diêm nhíu chặt mày lại. Lần này, chính hắn thất trách. Thế nào cũng không nghĩ đến đại tiểu thư lại có thể hành động thiếu suy nghĩ như đại tiểu thư được đưa về phủ, trong phủ liền náo loạn một hồi. Gia gia đại tiểu thư–Công tước Hy gia không có ở nhà, ngày cả phụ thân của nàng cũng không có ở nhà. Chỉ còn lại mẫu thân của nàng mà phòng ngủ tráng lệ, bốn cột trụ trên giường được khảm mạ vàng rất xa hoa, phô trương, được trải một bộ chăn gối mềm mại. Đại tiểu thư với khuôn mặt tái nhợt vẫn còn hôn mê ở trên giường. Bên cạnh nàng là một nữ nhân tóc vàng đang lo lắng nhìn người trên giường. Người này cùng người trên giường có dung mạo tương tự nhau, vừa nhìn liền hiểu rõ, đây chính là mẫu thân của đại tiểu thư- Khải Sắt Lâm. Nhưng so với đại tiểu thư háo sắc này thật khác biệt, nàng là một nữ nhân xinh đẹp, hiền thục. Giờ phút này, nàng đang lo lắng cho vị thiếu nữ trên giường, trong lòng hiện lên một chút bất đắc dĩ. Nữ nhi này, phụ thân nàng, gia gia nàng ngay cả huynh trưởng của nàng cũng không thích nàng lắm. Nguyên nhân là do tính tình của nàng. Cũng không biết đứa bé này tính tình giống phu nhanh chóng chạy tới, cẩn thận kiểm tra một hồi liền đưa ra kết luận, đại tiểu thư bị thương nhẹ. Chỉ cần đợi nàng tỉnh lại là được. "Phu nhân, là thuộc hạ thất trách khiến tiểu thư đã gặp phải chuyện như vậy." Tẫn Diêm cúi đầu đứng ở một bên trầm giọng xin tội "Xin phu nhân trách phạt."“Không cần, Tẫn Diêm” Khải Sắt Lâm mỉm cười lắc đầu, trong lời nói có chút bất đắc dĩ “Tính tình của đứa nhỏ này, ta cũng biết. Không liên quan đến ngươi, lui xuống đi.”Tẫn Diêm do dự, sau đó vẫn cúi đầu lui xuống. Chỉ còn lại một mình Khải Sắt Lâm canh giữ bên tối, thiếu nữ trên giường rốt cuộc chậm rãi giật giật ngón tay, hình như sắp tỉnh lại rồi.“Khắc Lôi Nhã! “- Khải Sắt Lâm bên cạnh vui mừng lên tiếng. Nhanh chóng nắm tay tay của người nằm trên giường, gọi tên nữ trên giường chậm rãi mở mắt, không nói gì.“Nhã nhi, con làm sao vậy? Để cho mẹ xem một chút.” Khải Sắt Lâm vui mừng đỡ thiếu nữ trên giường ngồi dậy, vội vàng mà người trên giường vẫn như cũ không nói gì. Khải Sắt Lâm ôm lấy người trên giường, giọng nói có chút nức nở. Khắc Lôi Nhã, đứa bé bảo bối của nàng, ngay cả gia gia, phụ thân thậm chí cả huynh trưởng khi trở về cũng không có sang đây thăm nàng. Đối xử bất công như vậy, khiến cho lòng người thật chua nữ tóc vàng trên giường mở mắt ra, lạnh lùng nhìn xung quanh, trong mắt loé lên một tia mê mang cùng nghi ngờ. Nhưng lập tức biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng sâu xa.“Nhã nhi, hiện tại cảm thấy như thế nào? Đầu choáng váng sao? Có đói bụng không?”- Khải Sát Lâm kìm nén nước mắt, ân cần nữ nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mặt nàng, trong phút chốc liền sáng tỏ. Nàng nhẹ nhàng nói“Ân, có chút đói.”“Được rồi. Nhã nhi, chờ một chút, mẫu thân đi kêu người mang thức ăn lên.” Khải Sắt Lâm vui mừng đứng dậy, đột nhiên nàng lảo đảo một chút, có lẽ là do ngồi quá lâu. Khuỷu tay nàng bỗng nhiên có một cỗ sức lực nâng lên, không ngã xuống được. Khải Sắt Lâm quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh của Khắc Lôi Nhã. Là Nhã nhi đỡ nàng? Trong lòng Khải Sắt Lâm chợt lóe lên một ý nghĩ nhưng cũng không nghĩ nhiều mà vội vàng đi ra cửa kêu gọi nha hoàn bên giường, thiếu nữ chậm rãi quay đầu, nhìn khung cảnh xa lạ, khẽ chớp mắt, trong mắt một mảnh lạnh lùng. Khóe miệng gợi lên một chút nhưng cũng không dễ dàng phát giác độ cong, cũng là rất lạnh ra, mình thật đã chết rồi, mà linh hồn, hình như xuyên qua đến một thế giới hoàn toàn xa lạ. Lại nhìn những món đồ xa xỉ kia, nàng xuyên qua một gia đình khá giàu có Lôi Nhã. Đây chính là tên của chủ nhân thân thể này sao? Người trên giường ánh mắt lạnh lùng, lấy tay nhẹ nhàng xoa huyệt thái dương. Đầu đau như muốn nứt ra, ý thức cùng trí nhớ trước kia bắt đầu dung hợp dung hợp, biểu cảm thiếu nữ càng quái lạ. Vì trong trí nhớ, những thứ hữu dụng rất ít. Ngược lại toàn là hình ảnh mỹ nam. Toàn những thứ lộn xộn, không có một cái nào hữu dụng cả. Điều duy nhất hữu dụng là địa vị gia tộc nàng ở quốc gia này hình như rất cao. Thiếu nữ khẽ chớp mắt, thở dài một Lôi Nhĩ, thiếu nữ hơi cúi đầu, đây chính là tên của nàng sau này. Khắc Lôi Nhã đứng trên vách đá cao. Một trận gió thổi bay tóc nàng. Tà áo nàng phất phơ trong gió. Khắc Lôi Nhã lẳng lặng nhìn phía trước rồi chậm rãi ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu vận chuyển lực hoa sen. Bây giờ sẽ đột phá tầng thứ tư!Trong nháy mắt, bầu trời đêm mới vừa sáng tỏ mát mẻ liền thay đổi. Mây đen từ bốn phương tám hướng tụ lại rất nhanh. Chớp lóe lên trong tầng mây, tụ lại trên đầu Khắc Lôi Nhã càng ngày càng nhiều. Ánh trăng sáng ngời bị mây đen che đi. Xung quanh Khắc Lôi Nhã chỉ còn nhìn thấy mờ mờ mà những nơi khác vẫn sáng ánh trăng như Diêm đứng ở xa nhìn hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời. Sắc mặt hắn phức tạp. Rốt cuộc là Khắc Lôi Nhã luyện bí pháp gì? Sao lại có hiện tượng kỳ lạ này?Mà lúc này Lãnh Lăng Vân đang nằm trên giường ở khách sạn bỗng mở mắt, nhanh chóng xuống giường. Hắn nhìn ra cửa sổ thì thấy mây đen tụ lại một nơi. Hơn nữa trong mây còn có ánh chớp. Hiện tượng kỳ lạ này giống y như khi hắn trở lại đế đô nhìn thấy ở ngoại thành! Vậy… Lãnh Lăng Vân đứng dậy mặc quần áo tử tế xong thì ra cửa lập tức. Hắn gõ cửa phòng Khắc Lôi Nhã nhưng không ai trả lời.“Khắc Lôi Nhã? Khắc Lôi Nhã?!” Lãnh Lăng Vân nhỏ giọng gọi cửa nhưng vẫn không có ai nhiên! Hiện tượng này là do Khắc Lôi Nhã làm nên nàng không có ở đây. Lãnh Lăng Vân khẽ cau mày, suy nghĩ một chút rồi ra ngoài thì nhìn thấy Lý Nguyệt Văn, Lý Minh Ngữ và cả Tạp Mễ Nhĩ cũng mở cửa nhìn phía này.“Sao vậy?” Tạp Mễ Nhĩ lên tiếng hỏi.“Khắc Lôi Nhã không có trong phòng. Nàng đang ở ngoài thành.” Lãnh Lăng Vân khẽ chau mày, sắc mặt không tốt lắm. Bởi vì thoạt nhìn thân thể Khắc Lôi Nhã không có gì đáng ngại nhưng thực tế vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Lúc đó mất máu quá nhiều.“Cái gì? Trễ thế này nha đầu chết tiệt đó còn chạy đi đâu? Nàng làm gì vậy không biết.” Lý Nguyệt Văn nhảy lên như giẫm phải phân. Mặt nàng tràn đầy tức giận “Nha đầu đáng chết đó có biết tình trạng thân thể của mình không vậy?”“Ta đi tìm nàng.” Lãnh Lăng Vân vừa nói dứt lời thì liền trực tiếp bay ra khỏi cửa Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ sửng sốt. Lần đầu tiên thấy Lãnh Lăng Vân bay. Là pháp thuật hệ Phong sao? Không giống. Lãnh Lăng Vân sử dụng ma pháp Quang Minh mà, sao có thể bay như vậy?“Đó là kỹ xảo cổ xưa. Lý gia cũng là dòng họ cổ xưa, các ngươi cũng có kỹ xảo của mình mà.” Ngõa Nhĩ Đa không biết đi ra từ lúc nào, nhìn cửa sổ đang mở trong phòng Lãnh Lăng Vân, nói rất thản nhiên. Bóng dáng Lãnh Lăng Vân càng ngày càng xa trong bóng đêm. Ngõa Nhĩ Đa giải thích xong thì Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ hiểu ra.“Chúng ta cũng đuổi theo xem có chuyện gì.” Lý Nguyệt Văn không yên lòng về Khắc Lôi Nhã nên cũng lập tức chạy vào phòng Lãnh Lăng Vân, lướt xuống từ cửa sổ phòng hắn. Nàng nhảy trên nóc nhà nhẹ như chim yến, trong chớp mắt đã đi rất Minh Ngữ không nói một lời, cũng nhảy khỏi cửa sổ đi theo Lý Nguyệt Văn. Tạp Mễ Nhĩ vươn tay sửa tóc trên trán mình một chút, thở dài một tiếng đầy bất đắc dĩ rồi đi theo họ. Tiểu nha đầu kia luôn khiến người ta phải lo Nhĩ Đa đứng tại chỗ, khóe miệng giựt giựt nhìn mấy người dần dần biến mất mà phát điên. Bản lĩnh của mấy người này nhanh nhẹn như thế, có thể đuổi theo ngay được. Còn hắn thì sao? Hắn chỉ có thể huy động hai cẳng chân gầy yếu mà đuổi theo thôi! Tiểu ác ma khốn kiếp này không bao giờ khiến người ta yên tâm được! Ngõa Nhĩ Đa giận dữ, chuẩn bị chạy xuống lầu đuổi theo thì nhớ ra trong khách sạn còn có mấy người. Vì vậy hắn đi gõ cửa phòng Hạ Thiên, dặn dò ngắn gọn vài câu rồi lao xuống này Khắc Lôi Nhã đang ngồi xếp bằng trên vách đá, tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt. Kim Liên từ từ hiện ra thân hình, chậm rãi vây lấy Khắc Lôi Nhã. Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng được bao phủ bởi một tầng kim quang nhàn nhạt. Nhìn nàng vô cùng thánh sen khổng lồ màu vàng chậm rãi bao phủ Khắc Lôi Nhã thật chặt. Khắc Lôi Nhã nhắm mắt lại, tiến vào cảnh giới kỳ ảo không thể miêu tả bằng lời. Cảm giác ấm áp chảy xuôi trong thân thể nàng, truyền khắp tứ chi bách hài xương cốt. Cảm giác này thật thoải đen giăng đầy trên đầu nàng, tiếng sấm ầm ầm. Tẫn Diêm nắm chặt bội kiếm bên hông, nhìn vách đá đầy căng thẳng. Lòng hắn xoắn lại. Mặc dù đã từng thấy cảnh tượng này nhưng người đã tiến vào cảnh giới kỳ lạ kia vẫn rung động lòng người như cũ. Hắn càng thêm lo lắng cho Khắc Lôi Nhã dưới sấm chớp.“Rầm!” “Rầm!” “Rầm!”Ba đạo sấm chớp vô cùng lớn bổ xuống đầy cuồng bạo, không hề gián đoạn. Chớp trắng thắp sáng cả bầu trời, xé rách màn đêm như khuôn mặt dữ Diêm nhìn ba tia chớp cuồng bạo giáng xuống đầy kinh ngạc. Tim hắn như ngừng đập. Sấm sét cứ như vậy mà bổ lên trên Kim Liên đang bọc lấy Khắc Lôi Nhã. Nàng có thể gặp chuyện không may gì không? Tẫn Diêm nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm vào Kim Liên xán lạn, đẹp mắt, cố nén kích động muốn xông lúc Tẫn Diêm lo lắng không thôi thì Kim Liên chậm rãi mở ra, để lộ ra khuôn mặt bình tĩnh của Khắc Lôi Nhã. Nàng mở mắt, ánh mắt trong suốt.“Khắc...” Tẫn Diêm nhẹ giọng Lôi Nhã chậm rãi quay đầu, nhẹ nhàng gật đầu ý bảo Tẫn Diêm không cần lo lắng. Tẫn Diêm thấy thế mới yên Lôi Nhã cau mày. Cảm giác nóng rực trên lưng cho nàng biết rằng có thêm một cánh hoa nở ra!“Mẹ, nhanh, nhanh, tiếp tục. Sấm sét nhỏ như thế này không đủ để nhét kẽ răng.” Kim Liên gào khóc, thúc giục Khắc Lôi Lôi Nhã chợt cau mày lại. Nàng cảm thấy có sự thay đổi. Nàng búng nhẹ ngón tay. Trên đầu ngón tay lập tức xuất hiện một ngọn lửa màu trắng nho nhỏ! Khắc Lôi Nhã kinh ngạc. Ngọn lửa màu trắng chứ không phải màu vàng như trước. Chuyện này là thế nào? Nàng tiếp tục búng ngón tay thì lại xuất hiện ngọn lửa màu vàng. Khắc Lôi Nhã nhìn hai ngọn lửa với hai màu khác nhau mà giật mình.“Mẹ, đừng giỡn nữa. Đột phá cái đã. Đột phá xong rồi hãy nhìn sự thay đổi. Còn nhiều điều thú vị hơn nữa.” Kim Liên nóng nảy, thúc Lôi Nhã dập tắt ngọn lửa, lấy Liên Hoa Bảo Giám ra, rót lực hoa sen vào rồi đọc một cách nhanh chóng.“Sao hả mẹ? Thuận buồm xuôi gió chứ? Ha ha, ma pháp và Đấu Khí có thể giúp người đạt tới tầng thứ bảy. Càng về sau thì người mới càng hiểu được Liên Hoa Bảo Giám mới là tinh hoa, ma pháp và Đấu Khí chỉ là cặn bã.” Kim Liên rắm thúi khoác Lôi Nhã thu sách lại, trầm ngâm, nhắm mắt lại, vận chuyển lực hoa sen một lần nữa.“Mẹ, cố gắng lên. Ha ha, nhanh lên một chút, lên tới tầng thứ bảy luôn đi.” Kim Liên kêu lên đầy kích Lôi Nhã vẫn nhắm mắt như cũ. Nàng hết sức chăm chú vận chuyển lực hoa sen toàn thân, vận công theo cách thức ghi trên bí tịch. Quả nhiên như lời Kim Liên. Nàng không gặp phải chướng ngại gì, tiến hành rất thuận ánh mắt kinh ngạc của Tẫn Diêm, cả người Khắc Lôi Nhã lại tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt lần nữa. Đóa hoa sen màu vàng khổng lồ lại vây lấy nàng. Mây đen vừa tan đi không lâu lại tụ lại. Tiếng sấm lớn hơn, nhanh hơn. Ánh chớp lóe lên, chiếu sáng xung quanh khiến cho người ta cảm thấy khó sấm rất lớn vang lên lần nữa. Tia chớp cuồng bạo bổ như điên lên Kim Liên. Lần này nhiều hơn một tia chớp. Có bốn đạo sấm sét với lực lượng cuồng bạo giáng xuống. Nhưng khi nó đánh vào Kim Liên thì liền biến mất. Tẫn Diêm cau mày nhìn chằm chằm vào đóa hoa sen khổng lồ. Còn nữa không? Còn mấy đạo sấm sét nữa? Kim Liên có thể tiếp nhận hết không?Phía xa truyền đến tiếng động nhỏ. Tẫn Diêm nắm chặt bội kiếm bên hông, xoay người lại thì thấy Lãnh Lăng Vân đang bay đến. Lãnh Lăng Vân đứng bên cạnh Tẫn Diêm, lẳng lặng nhìn Khắc Lôi Nhã đang tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt. Hắn biết hiện tượng kỳ lạ trước mắt là do Khắc Lôi Nhã tạo thành. Lý Nguyệt Văn với khuôn mặt nóng nảy tới ngay sau đó. Không xa sau nàng là Lý Minh Ngữ và Tạp Mễ Nhĩ.“Tẫn Diêm, có chuyện gì vậy? Nha đầu chết tiệt kia đang làm gì?!!!” Lý Nguyệt Văn nóng nảy vọt tới hỏi. Vừa dứt lời nàng liền muốn xong đến bên cạnh Khắc Lôi keng!Tiếng kiếm rút ra khỏi vỏ vang lên. Một thanh kiếm chặn trước mặt Lý Nguyệt Văn. “Tẫn Diêm? Ngươi làm gì vậy?” Lý Nguyệt Văn quay đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn của Tẫn Diêm đầy kinh ngạc.“Trước khi chuyện của tiểu thư hoàn thành thì không cho phép người nào đến gần, kể cả ngươi.” Giọng nói của Tẫn Diêm lạnh lẽo, không có một tia nhiệt độ và tình cảm nào. Hắn cứ giơ kiếm chặn đường của Lý Nguyệt Văn, không có ý nhượng bộ.“Hừ! Ngươi cho rằng ngươi cản được ta sao?” Sắc mặt Lý Nguyệt Văn nghiêm túc, muốn ra tay. Lãnh Lăng Vân chưa kịp mở miệng ngăn lại thì đã có một giọng khác quát bảo Lý Nguyệt Văn dừng lại.“Nguyệt Văn! Dừng tay!” Lúc này, Lý Minh Ngữ vừa đuổi tới lập tức quát bảo Lý Nguyệt Văn đang muốn động thủ dừng tay.“Đại ca, tiểu tử này dám ngăn cản muội!” Lý Nguyệt Văn nói đầy tức giận.“Muội quay lại đây. Nếu mà muội tiến tới, chẳng những muội có thể gặp nguy hiểm mà còn có thể liên lụy cả Khắc Lôi Nhã!” Mặt Lý Minh Ngữ nặng nề, nhìn Kim Liên đang từ từ mở ra, để lộ Khắc Lôi Nhã đang ngồi bên trong, trầm giọng Nguyệt Văn sửng sốt, sau đó cau mày nhìn về phía Khắc Lôi Nhã đang ngồi trong Kim Liên, đáy mắt nàng toàn là kinh hãi và lo sen màu vàng khổng lồ kia là gì? Khắc Lôi Nhã tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt là sao? Còn nữa, phải giải thích thế nào về sấm sét và mây đen trên bầu trời?Khắc Lôi Nhã không để ý đến cảm giác nóng rực trên lưng, nhanh chóng rót lực hoa sen vào Liên Hoa Bảo Giám, đọc rất nhanh. Đã đột phá tầng thứ năm. Khắc Lôi Nhã cảm nhận rõ ràng sự biến hóa trong thân thể. Nhưng bây giờ không phải lúc để ý đến chuyện này. Phải nhanh đột phá tầng thứ bảy trước khi có càng nhiều người đến!“Mẹ, ha ha, thích quá. Mùi vị thật là ngon. Tiếp tục, tiếp tục.” Kim Liên cười hưng phấn đầy quái dị, “Mau cho con ăn một lần thật no để con tiếp tục tu luyện.”“Khắc Lôi Nhã sẽ không sao chứ?” Lý Nguyệt Văn ngẩng đầu,kinh hãi nhìn hiện tượng kỳ lạ trên không trung, lòng như bị xoắn lại.“Đây là một bí pháp cổ xưa.” Lý Minh Ngữ cau mày nhìn hoa sen khổng lồ chậm rãi bọc Khắc Lôi Nhã lại, trầm giọng nói. Nhưng hắn cũng chỉ biết được đến đó. Ma pháp trước mắt không phải Đấu Khí. Chỉ có thể giải thích đó là bí pháp cổ xưa.“Sao Khắc Lôi Nhã có bí pháp cổ xưa này?” Trong lòng Lý Nguyệt Văn càng thêm nghi Minh Ngữ quay đầu nhìn Tạp Mễ Nhĩ vừa đuổi tới. Tạp Mễ Nhĩ nhún vai “Ta không biết, đừng hỏi ta.”Lúc này, sắc trời càng ngày càng tối. Mọi người ngẩng đầu nhìn trời thì bị cảnh tượng đáng sợ khác thường trên trời làm cho kinh hãi. Tiếng sấm ầm ầm giống như tiếng trống khổng lồ trong lễ mừng vang lên không dứt. Ánh chớp lóe lên trong tầng mây đen kịt. Một sáng một tối thay phiên nhau khiến cho xung quanh trở nên rất quỷ Nguyệt Văn nhìn đóa hoa sen màu vàng khổng lồ bằng cặp mắt lo lắng. Nàng cố nén lại kích động muốn xông tới. Những người còn lại cũng không thể bình tĩnh sự thúc giục của Kim Liên, Khắc Lôi Nhã liều mạng đột phá. Tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu và tầng thứ bảy. Từ ba tia chớp đã tăng lên sáu! Lực lượng của sấm sét cũng càng ngày càng cuồng bạo khiến lòng của Tẫn Diêm và mọi người càng căng thẳng sau khi tia chớp cuối cùng bổ xuống, mây đen trên trời tan đi rất nhanh. Nó không tản ra rồi tụ lại mà biến mất luôn. Mọi người hiểu mọi chuyện đã kết hoa sen khổng lồ từ từ mở ra, giọng nói hưng phấn của Kim Liên vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã “Mẹ, con ăn no rồi. Con tu luyện đây. Với tu vi bây giờ của người, cho dù có gặp phải cường giả cũng có thể toàn thân trở ra. Con đi trước đây.” Kim Liên không đợi Khắc Lôi Nhã trả lời, biến mất ngay lập tức, mặc cho Khắc Lôi Nhã gọi thế nào cũng không đáp sáng màu vàng nhàn nhạt chậm rãi biến mất trên người Khắc Lôi Nhã. Nàng từ từ đứng dậy, nhìn phương xa, cảm nhận cảm giác nóng rực do cánh hoa nở rộ mang lại. Một cỗ lực lượng khổng lồ tràn đầy thân thể nàng. Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng nắm chặt tay phải. Nhất định sẽ có một ngày mình giải trừ được dấu ấn màu đen này! Mình tuyệt đối không phải là con cừu nhỏ nằm yên chờ chết! Thần Hắc Ám, ngươi chờ mà xem. Sẽ có ngày ta giải trừ dấu ấn đầy sỉ nhục này và trả lại gấp trăm lần sỉ nhục này cho ngươi!“Khắc Lôi Nhã!” Lòng Lý Nguyệt Văn đang căng thẳng rốt cuộc cũng bình tĩnh lại. Nàng hét lên một tiếng, xông Lôi Nhã chậm rãi xoay người, nhìn mọi người phía sau. Khóe miệng nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt kỳ quái. Đang lúc mọi người kinh ngạc và hoảng sợ thì Khắc Lôi Nhã giang hai tay, mỉm cười ngả người ra sau lưng Khắc Lôi Nhã là vực sâu vạn trượng!!! Phần 239 Ba tháng sau, từng ngóc ngách trên đại lục Tích Lan đều biết. Ở nước Lạp Cách Tạp, có một hôn lễ hoành tráng được tất cả mọi ánh mắt tập trung vào. Nhân vật chính của hôn lễ chính là Thích Ngạo Sương Khắc Lôi Nhã – người lật đổ nền thống trị dối trá của thần điện Quang Minh – và Phong Dật Hiên. Hôn lễ kinh thế này kinh động tất cả những người có quyền thế trên đại lục Tích Lan. Hoa tươi bay đầy trời như mưa, tràn ngập tất cả các con đường ở đế đô Lạp Cách Tạp. Hương thơm khiến lòng người vui vẻ thoải mái. Ở quảng trường đế đô, rượu ngon được miễn phí, uống thoải mái, ngày nào cũng rộn rã tiếng cười nói. Hôn lễ bắt đầu. Thích Ngạo Sương mặc áo cưới trắng tinh đứng trên xe hoa, làn váy viền tơ tầng tầng lớp lớp sau lưng, bên trên gắn đầy bảo thạch và lông chim, kéo rất dài. Dưới xe, mười nữ hài tử xách váy, dẫn đầu chính là Lưu Ly. Hôm nay Thích Ngạo Sương đẹp đến mức khiến người ta không thể diễn tả thành lời, không dời được mắt. Phong Dật Hiên đứng cạnh nàng mặc một bộ lễ phục được cắt may vừa người, thần thái phấn khởi, vô cùng tuấn tú. một đôi bích nhân thật đẹp, độc nhất vô nhị! một nam tử tóc vàng rực rỡ, đôi mắt xanh đẹp như biển khơi, mặc lễ phục màu đen, đứng ở chỗ cao nhất của quảng trường chờ tân lang tân nương tới để chủ trì hôn lễ. hắn nở nụ cười dịu dàng quyến rũ. Người có nụ cười như thế, ngoài Tạp Mễ Nhĩ còn có thể là ai? Khi tân lang tân nương đứng trước mặt hắn thì hắn nở nụ cười. Tiếng người ồn ào phía dưới. “Tiểu Ngạo Sương của ta, dê vào miệng cọp rồi….” Ngõa Nhĩ Đa lau mắt, kêu thảm đầy bi thương. “Thôi đi, cái này người ta gọi là độc nhất vô nhị.” Kiều Sở Tâm liếc Ngõa Nhĩ Đa. “Gì chứ? Ngày này mà không cho phép người ta đau lòng chút à?” Ngõa Nhĩ Đa đau lòng phản đối. “không cho phép. Lão bà đại nhân đã nói không cho phép là không cho phép! không phục thì lát nữa ta đánh ngươi.” Đông Phong Hầu vội vàng bảo vệ thê tử, giương mắt nhìn Ngõa Nhĩ Đa, uy hiếρ, “Ta cảnh cáo ngươi, ngươi không phải là đối thủ của ta. Coi chừng không ta đánh ngươi đến nỗi Ngạo Sương cũng không nhận ra đấy.” “Cái tên này…” Ngõa Nhĩ Đa giận dữ định phản bác lại, thấy ánh mắt uy hiếρ của Đông Phong Hầu thì nuốt lời định nói vào. hắn vẫn còn sáng suốt để lựa chọn không chọc vào Kiều Sở Tâm. Bây giờ tên Đông Phong Hầu này có thể làm tất cả vì lão bà, cẩn thận thì tốt hơn. “Hu hu, đồ đệ ngoan của ta, hôm nay đã lập gia đình….” Khắc Lý Phu khóc đến rối tinh rối mù. Lao Nhĩ bên cạnh bĩu môi không ngừng. Địch Thản Tư và Kiều Nạp Sâm lẳng lặng đứng, nhìn Thích Ngạo Sương mặc váy trắng như tuyết. “Hôm nay nàng rất đẹp.” Kiều Nạp Sâm mỉm cười. “Ừ.” Địch Thản Tư gật đầu, nở nụ cười, “Nụ cười của nàng rất hạnh phúc. Như vậy cũng không tồi.” “Huynh nói xem, tiểu tử lạnh lùng đó yêu Ngạo Sương nhiều hơn hay yêu nữ thần điên đó nhiều hơn?” Kiều Nạp Sâm vuốt cằm, chợt hỏi điều này, “Sao ta có cảm giác tiểu tử kia yêu cả hai?” Địch Thản Tư nở nụ cười, không nói gì, tiếp tục ngước mắt nhìn lên trên. một tay Hắc Long Bản ôm con trai bảo bối của mình, tay còn lại thì ôm ái thê, mỉm cười nhìn lên trên. Hạ Thiên tựa đầu vào ngực Hắc Long Bản, mặt đầy ý cười. Hai tay của Tẫn Diêm cũng không thừa. một tay ôm một nữ nhân nóng tính quyến rũ, một tay ôm một nữ nhân thanh thuần. Nữ nhân nóng tính quyến rũ chính là Chu Đế đã trưởng thành. Người còn lại chính là Lai Lỵ. Hai người mỗi người ôm một tay Tẫn Diêm, nhìn đối phương đầy hung dữ, không yếu thế chút nào. Tẫn Diêm hơn đau đầu, cười khổ nhìn nghi thức hôn lễ phía trên. Dù sao thì cũng khôn ngăn được. Chỉ cần hai nàng không đánh nhau lớn thì cứ để mặc họ đi. Lạp Tây Á đứng bên cạnh đầy kich động, trong lòng tràn đầy vui mừng. Đứng cạnh nàng là một thiếu niên anh tuấn, thỉnh thoảng dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nàng. Hoàng tử của tộc Tinh linh, Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ kich động và tràn đầy vui sướng, Thiên Cương Phong Lão, Tư không Lâm, Long Tát Tư, Tập Thiểu Kỳ, Tập Thiểu Tư….đều tới. Thành viên Hoàng thất các quốc gia tranh nhau bước về phía bọn họ, nịnh bợ bọn họ, lôi kéo bọn họ. Toàn bộ cường giả của đại lục Tích Lan đều tập trung ở hôn lễ này, rực rỡ chói mắt, trở thành một dấu son mãi mãi chói lọi trong lịch sử. “Ừ ừ, được rồi, nghi thức bắt đầu.” Giọng của Tạp Mễ Nhĩ rất nhẹ nhưng truyền vào tai mỗi người trên quảng trường rất rõ ràng. Ngay lập tức quảng trường yên lặng như tờ. Nghi thức bắt đầu, Tạp Mễ Nhĩ là người chủ trì, nên bắt đầu bước đầu tiên của nghi thức. Nhưng chợt hắn cầm tay Thích Ngạo Sương, nói nghiêm túc “Tân nương Thích Ngạo Sương, bây giờ ta hỏi con một chuyện. Con có đồng ý vứt bỏ tiểu tử ngốc này mà bỏ trốn với ta không?” Tất cả mọi người hóa đá. Mọi người trên quảng trường sững sờ nhìn một màn này. Người chủ trì vừa nói gì? Vứt bỏ tân lang? Bỏ trốn? Chuyện gì với chuyện gì vậy? Thích Ngạo Sương “Hả?” Nàng cũng sửng sốt. Tạp Mễ Nhĩ vẫn cười dịu dàng và tao nhã. “đi chết đi!” Phong Dật Hiên phục hồi tinh thần lại đầu tiên, đá một cước về phía Tạp Mễ Nhĩ. Tạp Mễ Nhĩ né tránh, hai người quấn lấy nhau. “Cướp tân nương!” Ngõa Nhĩ Đa kêu lên một tiếng quái dị rồi bay lên trời, về phía đài cao. một tiếng này hoàn toàn làm tình cảnh trở nên hỗn loạn. “Cướp nào!” “Mau cướp tân nương! thật xinh đẹp!” “Bảo vệ tân nương!” “Kêu cái đầu ngươi ấy! Cướp tân lang. Tân lang rất tuấn tú.” “Lên nào…cướp nào!” “Lo nhiều làm gì, cùng nhau cướp!” ……. Trong nháy mắt, quảng trường loạn thành một đoàn, tiếng xôn xao ồn ào vang vọng chân trời, không khí sôi nổi tới cực điểm Hôn lễ hoành tráng bắt đầu một cách độc nhất vô nhị như vậy, chưa từng có trong lịch sử. Tiếng cười vui vẻ vang dội tới chân trời. “Phong Dật Hiên, ngươi quá xxxxxxxxxxxxx! không cướp được tân nương cũng được. Sau này khi ngươi sinh con gái thì cho ta đi.” Hình như giọng nói này là của Tạp Mễ Nhĩ. “Ngươi đi chết đi, đồ biến thái.” Phong Dật Hiên gào khóc, đánh với Tạp Mễ Nhĩ. Thích Ngạo Sương ngẩng đầu nhìn bầu trời. Bầu trời rất xanh, rất xanh….. Trái tim thật ấm áp, thật ấm áp…. Cảm giác ở cùng mọi người rất tốt, rất hạnh phúc….. — Hết — Tác giả Vô Tình Bảo Bảo Phần 5 Tẫn Diêm chờ ở ngoài cửa hiển nhiên cũng nghe được tiếng vang kì dị, nhưng không vọt vào bên trong. Không có chút sát khí nào, không có người ẩn nấp tiến vào. Pháp sư bên trong cũng là người Hi gia, dĩ nhiên là rất trung thành. Pháp sư phát ra tiếng vang như thế cũng là chuyện bình thường. “Bể rồi.” Khắc Lôi Nhã nhìn mặt đất phủ đầy vụn Thuỷ Tinh Cầu, phun ra hai chữ. “Ừ, bể rồi.” Nam tử trung niên thẩn thờ trả lời, vẫn chưa kịp phục hồi lại tinh thần. Khắc Lôi Nhã không nói thêm gì, chỉ chờ người trước mắt lấy lại tình thần. Một hồi lâu, nam tử trung niên mới lấy lại được tinh thần, chậm rãi đưa tay vào trường bào, móc lại móc, móc ra một Thuỷ Tinh Cầu lớn hơn so với cái cũ một chút. “Làm lại đi.” Như cũ vẫn là tiếng nổ vang, như cũ vẫn là cằm nam tử trung niên sắp trật khớp. “Nữa không?” Khắc Lôi Nhã nhẹ giọng hỏi. Nàng biết, đồ ma pháp đều có giá cả xa xỉ. Hai miếng Thuỷ Tinh Cầu này chỉ sợ không đơn giản như vậy. “Không, không, không cần tiểu thư.”Đáy mắt nam tử trung niên là rung động, sau đó là mừng như điên. Hắn hiện tại thậm chí còn muốn mở miệng nhận thiếu nữ trước mắt này làm đệ tử. Phải biết, pháp sư xem ma pháp của mình là tài sản trân quý, hiển nhiên sẽ không dễ dàng truyền ra ngoài. Nhưng cũng không thể mang thứ này theo cùng chết đi được. Để ma pháp được truyền tiếp, phương pháp xử lí chình là tìm một đệ tử mà mình hài lòng. Mà một đệ tử có thiên tư tốt thì ít càng thêm ít, đã từng có chuyện pháp sư vì tranh đoạt đệ tử mà đánh nhau. Học viện Húc Nhật mặc dù là ma pháp đấu khí, trường học nhưng ngoài mặt chỉ dạy những thứ căn bản nhất, nhiều nhất dạy cho học sinh trở thành pháp sư sơ cấp và kiếm sĩ sơ cấp. Muốn học nhiều thứ hơn phải tự mình chọn đạo sư người hướng dẫn. Có được đạo sư, đệ tử mới có thể học được nhiều thứ tuyệt diệu hơn. Thiếu nữ trước mắt lại chẳng kém thiên tài Lạp Tây Á kia, không, có lẽ là mạnh hơn! Mặc dù hắn rất muốn mở miệng nhận Khắc Lôi Nhã làm đệ tử, nhưng hắn biết đây chỉ là ý tưởng tình nguyện của một bên. Đừng bảo là muốn cầu xin Khắc Lôi Nhã đồng ý, còn phải cầu xin công tước đại nhân đồng ý. Hiển nhiên mình chỉ là một đại pháp sư, thân phận không đủ để trở thành đạo sư của thiếu nữ trước mắt. “Tiểu, tiểu thư, xin đợi chút.” Nam tử trung niên tỉnh táo lại, việc đầu tiên nghĩ đến là phải bẩm báo cho công tước đại nhân xử lý. “Tiểu thư, ta trước dạy ngươi cách cảm ứng nguyên tố ma pháp chung quanh cùng cách suy tưởng.” “Ngươi nói là những điểm sáng nhỏ chung quanh sao?” Khắc Lôi Nhã duỗi ngón tay chỉ vào hư không. Nam tử trung niên kinh ngạc tột cùng “Tiểu thư, ngươi đã cảm ứng nguyên tố ma pháp rồi sao?” “Quyển sách này viết rất cặn kẽ nha. Ngày hôm qua ta đã xem xong rồi.” Khắc Lôi Nhã lấy ra quyển sách ma pháp cơ bản. Nam tử trung niên kinh hãi không thốt nên lời, ngày hôm qua đọc xong! Hôm qua mới tiếp xúc với những thứ này, vậy mà bây giờ cũng đã có thể cảm ứng nguyên tố ma pháp rồi! “Tiểu thư biết bước kế tiếp không?” Nam tử trung niên cẩn thận hỏi. “Bắt lấy nguyên tố ma pháp, khiến nguyên tố ma pháp tiến vào trong cơ thể của mình. Chỉ là hình như rất khó bắt nha. Bắt một vạn cái thì mới lưu được 1000 cái trong người.” Khắc Lôi Nhã có chút sầu não nói. “Phịch” một tiếng vang. Nam tử trung niên cứ như vậy ngã ngồi trên mặt đất, ngây ngốc nhìn Khắc Lôi Nhã nói không nên lời. Một vạn cái thì lưu được 1000 cái!!! Nàng còn sầu não như vậy. Nàng có biết, lần đầu suy tưởng có thể bắt được một vạn cái lưu được mười cũng không tệ rồi! Ban đầu Lạp Tây Á được gọi là thiên tài, lần đầu suy tưởng kết quả cũng chỉ là bắt một vạn lưu được hơn một trăm cái. Việc này cũng đã rung động rất nhiều người ở đế đô. Mà thiếu nữ trước mắt, cũng là lần đầu lại gấp mười lần thành tích ban đầu của Lạp Tây Á! Trời ạ! Nam tử trung niên hồi lâu mới chậm rãi bò dậy, lên tiếng dặn dò “Tiểu thư, xin ngươi đừng đem chuyện xảy ra hôm nay nói cho bất kì ai.” “Được.” Khắc Lôi Nhã đương nhiên hiểu suy tính của người trước mắt. Xem ra khảo nghiệm vừa rồi của mình hình như tốt hơn lần đầu. Chỉ dẫn rất rõ cho nàng. “Vậy tiểu thư, ta sẽ dạy cho ngươi chú ngữ cơ bản nhất của hệ hoả sơ cấp. Khi ngươi có thể phát ra lúc đi, nói cho ta biết.” Nam tử trung niên không kịp đợi đã muốn lập tức chạy đến báo cho công tước đại nhân rồi. “Được.” Khắc Lôi Nhã gật đầu một cái, đồng ý. “Thuật hoả cầu là …. Cơ bản nhất. Ngươi phải tập hợp nguyên tố ma pháp trong cơ thể lại, cho đến khi thành một điểm, sau đó đọc chú ngữ, phun ra.” Nam tử trung niên tận tâm dạy dỗ “Nhưng tiểu thư, ngươi phải nhớ, ma pháp không có bất kỳ con đường tắt nào, phải đi từng bước từng bước chắc chắn, mặc kệ ngươi thiên phú hơn người thế nào, nóng lòng cầu thành chỉ thương tổn bản thân mà thôi.” “Vâng, tạ ơn lão sư.” Khắc Lôi Nhã thấy rõ đáy mắt quan tâm chân thành của nam tử trung niên trước mắt, vì vậy trịnh trọng hành lễ. “Không, tiểu thư, ta còn không đủ tư cách được làm lão sư của ngươi.” Nam tử trung niên liên tiếp cuống quít khoát tay nói. “Ngươi dạy ta, dĩ nhiên chính là lão sư của ta, mặc kệ ngươi có thừa nhận hay không, người khác có thừa nhận hay không, giờ khắc này ngươi đã là lão sư của ta.” Khắc Lôi Nhã thành thật nói “Nhất nhật vi sư, chung thân vi sư” Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy. Lời nói cảm động này khiến nam tử trung niên thiếu chút nữa khóc lên. “Tiểu thư, ta không đủ tư cách làm lão sư của ngươi, tư chất của ngươi, nếu pháp sư giõi nhất của An Mạt Cách Lan làm lão sư của ngươi cũng không quá đang. Nhưng ta Ô Mã Lý thề, nhất định sẽ tận tình dạy hết những thứ ta biết cho ngươi.” Pháp sư tên Ô Mã Lý kich động tuyên thệ. Hắn có thể đoán được, thiếu nữ trước mắt, trong tương lai tuyệt đối sẽ là một ngôi sao xuất sắc. “Tạ ơn lão sư.” Khắc Lôi Nhã trịnh trọng hành một đại lễ. “Tiểu thư, ngươi trước hãy ở đây luyện tập, ta phải tìm công tước đại nhân. Nhớ không được nói chuyện đã xảy ra hôm nay cho bất kì ai.” Ô Mã Lý lại lần nữa dặn dò Khắc Lôi Nhã. Nếu tài năng này bị người khác biết được, là phúc hay hoạ, ai cũng không thể nói rõ. “Vâng.” Khắc Lôi Nhã gật đầu. Khi Ô Mã Ly rời khỏi phòng thì Tẫn Diêm đứng canh trước cửa có chút kinh ngạc. Cái tên pháp sư mặt lạnh này, luôn rất điềm tĩnh, hôm nay sắc mặt lại có chút ửng hồng, hình như là rất kich động. Chuyện gì đang xảy ra đây?! “Ngươi nói cái gì? Đây đều là thật?” Khi Ô Mã Lý ở quân chính tìm được Cổ Đốn, đến bẩm báo tất cả mọi chuyện cho hắn, Cổ Đốn khiếρ sợ tột đỉnh, sau đó là mừng rỡ. Nếu nói là thiên tài trăm năm khó gặp, vậy Khắc Lôi Nhã chính là thiên tài ngàn năm khó gặp. Trời thương xót cho Hi gia đây mà! Cổ Đốn kich động, lập tức hiểu được lý do tại sao Ô Mã Lý lại bẩm báo. Bởi vì thần điện Quang Minh! Nếu thần điện Quang Minh biết được Khắc Lôi Nhã cũng có tài năng giống hệt, nhất định sẽ không bỏ qua, nhất định sẽ tìm cách đem Khắc Lôi Nhã biến thành một phần của bọn họ. Tiến hành tảy não, trung thành với thần điện Quang Minh. Thần điện Quang Minh và vương quyền vẫn có mối quan hệ rất sâu sắc. Tuyệt đối không thể để tương lai của lực lượng lớn mạnh bị thần điện Quang Minh cướp lấy. Cổ Đốn cũng không hy vọng cháy gái mình về sau thuần phục thần điện Quang Minh đối đầu với hắn. “Đại nhân, tất cả đều là thật.” Ô Mã Lý gật đầu thành thật nói. “Rất tốt, Ô Mã Lý, ngươi làm rất tốt.” Cổ Đốn vui mừng vỗ vỗ vai Ô Mã Lý “Trước khi Khắc Lôi Nhã chưa trưởng thành, chuyện này không thể nói cho bất kì ai.” “Dạ, đại nhân.” Ô Mã Lý gật đầu. Cổ Đốn vuốt cằm của mình, rơi vào trầm tư, trong lòng đã có quyết định. “Ô Mã Lý, ngươi về trước đi.” Cổ Đốn rốt cuộc đã khôi phục lại tinh thần, tiếp tục nở nụ cười nói “Khắc Lôi Nhã cho nổ tung Thuỷ Tinh Cầu của ngươi, ta sẽ cho người đưa cái khác cho ngươi.” “A, không, đại nhân cứ đùa.” Ô Mã Lý khoát tay xin lỗi. “Tốt lắm, đi đi. Tối đợi ta về thì gọi Khắc Lôi Nhã đến thư phòng chờ ta.” Tâm tình Cổ Đốn hiển nhiên rất tốt, vỗ vai Ô Mã Lý cười “Yên tâm, ta sẽ không bạc đãi ngươi.” [ Tuyến phân cách ] Phía Đông của đế đô là một toà kiến trúc tráng lệ, một gian an tĩnh rộng rãi, trong phòng, mấy người ngồi trên chiếc bàn hội nghị bạch ngọc dài. Ngồi ở phía đầu là một lão già hiền lành. Lão một thân áo bào trắng, áo khoác vàng cũng đủ cho người ta nhìn một cái cũng biết đó là người của thần điện Quang Minh, hơn nữa địa vị cũng chẳng thấp kém. “Thế nào, có đầu mối rồi sao?” Lão khẽ cau mày hỏi một người bên cạnh. Người nọ một thân trường bào trắng, tư thái mỹ lệ, một đầu tóc xanh rũ xuống. Ngũ quan xinh đẹp khiến người ta sợ hãi kêu than, nhưng đôi tròng mắt kia lại không có con ngươi, cả mắt đều là màu trắng, thật quỷ dị làm sao. “Bẩm giáo hoàng, vẫn không có tiến triển gì.” Thiếu nữ tóc xanh nhẹ lắc đầu. “Tại sao lại như vậy? Ngươi là Chiêm Tinh Sư xuất chúng của thần điện chúng ta, lại tìm không ra người mà thân muốn tìm sao.” Người ngồi ở một phía khác có chút gấp gáp nóng nảy mở miệng. “Không phải là ta không muốn tìm, mà là, người mà thần muốn tìm, Mệnh Bàn hình như hoàn toàn không thể đọc ra được. “Thiếu nữ tóc xanh quỷ dị có chút ảo não. Lần đầu tiên thuật chiêm tinh của nàng không có tác dụng. “Được rồi, không cãi nữa.” Giáo Hoàng thở nhẹ ra một hơi “Người mà thần muốn tìm, rồi cũng sẽ xuất hiện thôi, Chúng ta chỉ cần ban lệnh, cả nước nếu có người phi thường xuất hiện thì lập tức tìm đến là được.” “Cũng chỉ có biện pháp này.” Mọi người tán thành April 27, 2018March 15, 202204753 Convert NgocQuynh520 Editor nhok tinh nghich, Đường Nhã, colleneal Beta btdrvh Giới thiệu Nàng là một người lạnh lùng, nham hiểm khi xuyên qua liền trở thành một đại tiểu thư quý tộc mỹ nhân tuyệt sắc vừa háo sắc lại bất tài. Trong một lần tai nạn vì đuổi theo nhị hoàng tử điện hạ điển trai, không lâu sau đó, tài năng hiện ra gây chấn động thiên hạ. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng rất bất ngờ khi thấy tài năng đột xuất như vậy, hắn tỏ ra kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao? Một lần trong rừng, nàng bị một tên nam nhân không tài năng học thức ngăn lại “Đừng giả bộ, ngươi không phải luôn khao khát muốn ở cùng một chỗ với ta sao?”. Trước kia hắn tránh nàng còn không kịp. Sau một khắc, trong rừng truyền đến một tiếng kêu như heo bị giết, vang tận mây xanh, khiến cho tất cả loài chim trong rừng kinh hãi bay đi. Truyện nào không có chương nghe xin chư vị vui lòng report để ta sửa lại nhé. Đa tạ!Trường hợp có Server 2 mà chương bị lỗi thì đạo hữu chuyển sang Server khác để nghe nhé Nhạc nền If you're reading this, Your browser does not support the audio tag. 1 Mở đầu 12 Mở đầu 23 Đại tiểu thư háo sắc4 Quý tộc5 Không rảnh, không gặp6 Lực tinh thần khủng bố7 Mệnh Bàn không thể đọc được số mệnh không tính ra được8 Nghi ngờ, dò xét9 Cút ra khỏi học viện10 Cuộc chiến giữa hai tỷ muội11 Lời thề, vĩnh viễn bảo vệ12 Cuộn giấy dịch chuyển không gian quý giá13 Bí pháp14 Lão đầu kỳ quái15 Thánh Ma Đạo Sư trong truyền thuyết16 Món quà quý giá17 Đúng là người của thần điện Quang Minh!18 Cuộc gặp gỡ vận mệnh19 Sa vào nguy hiểm20 Pháp sư Hắc Ám21 Âm mưu22 Bi kịch của Ngõa Nhĩ Đa23 Cảm giác của Khắc Lôi Nhã24 Đi tới Công Hội Ma Pháp25 Hình ảnh siêu chấn động!26 Cho ta xem sự trung thành của ngươi!27 Trung thành với ác ma28 Mắt tím, tóc bạch kim29 Lãnh Lăng Vân30 Ánh mắt vương giả31 Sóng ngầm mãnh liệt32 Mở màn rung động33 Sát khí34 Công Kích Tinh Thần35 Ngươi! Ra đây!36 Vô sỉ! Hèn hạ! Xấu xa!37 Ta thề ta không cố ý!38 Thật cường hãn, thật mê người!39 Che đậy nguy cơ40 Ma thú?41 Tóc đen mắt đen42 Quyết đấu43 Ngươi còn vô sỉ hơn ta!44 Đây mới là vô sỉ nhất!45 Nhị sư phụ muốn giết Đại sư phụ!46 Hai huynh đệ tốt47 Đây không đơn giản là dịch bệnh48 Pháp Sư Vong Linh49 Cảm giác chẳng lành50 Phong Dật Hiên xuất hiện51 Chân thân của Bạch Đế. Dấu ấn Hắc Ám52 Xem ta đánh ngươi thành đầu heo53 Ngõa Nhĩ Đa bị trộm54 Gặp tập kích của rồng55 Xử lý Thánh Kỵ Sĩ56 Phong Dật Hiên chiếm tiện nghi của Khắc Lôi Nhã?57 Hành vi vô sỉ của Khắc Lôi Nhã58 Khắc Lôi Nhã bộc phát59 Con rồng lớn màu vàng tức giận60 Thần Hắc Ám kịp thời xuất hiện61 Đẩy ngã Nhị hoàng tử62 Phụ thân là nỗi nhục nhã của Khắc Lôi Nhã63 Khắc Lôi Nhã bị kề dao vào cổ64 Ngõa Nhĩ Đa sống lại bằng thân thể của mình65 Ngươi muốn đen ăn đen? hớt tay trên, ăn hôi66 Người chết không thể tố cáo được67 Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã68 Nhân vật quan trọng tề tụ69 Thần điện Quang Minh nghi ngờ Khắc Lôi Nhã70 Hắc Long Bản gây họa71 Hào quang vạn trượng72 Hào quang vạn trượng cao trào73 Nổi danh bốn biển74 Thiếu niên yêu nghiệt ngu như heo!75 Động thủ trên đầu thái tuế76 Động thủ trên đầu thái tuế tiếp theo77 Thần khí?!78 Khắc Lôi Nhã rất vô tội!79 Khắc Lôi Nhã rất vô tội tiếp theo80 Thần thú ra đời81 Thần thú ra đời tiếp theo82 Hành động lạ lùng của Thánh tử83 Hành động kỳ lạ của Thánh tử tiếp theo84 Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ85 Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ tiếp theo86 Chọc phải nhân vật lợi hại87 Chọc phải nhân vật lợi hại tiếp theo88 Được bắt chuyện?89 Được bắt chuyện? tiếp theo90 Đột phá và đột phá!91 Đột phá và đột phá! tiếp theo92 Không biết điều thì phải chết!93 Không biết điều thì phải chết! tiếp theo94 Khế ước thay đổi! Ra oai phủ đầu!95 Thay đổi khế ước! Ra oai phủ đầu! tiếp theo96 Ta khinh người quá đáng thì sao?97 Ta khinh người quá đáng thì sao? tiếp theo98 Tuyệt đại mỹ nhân muôn vàn tao nhã99 Cười một tiếng khuynh thành, cười hai tiếng khuynh quốc100 Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn101 Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn tiếp theo102 Hình mẫu Bạo Long vs Khắc Lôi Nhã103 Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ104 Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ tiếp theo105 Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng106 Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng tiếp theo107 Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng tiếp theo108 Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng tiếp theo109 Lão đầu dở hơi110 Lão đầu dở hơi tiếp theo111 Biến cố112 Tiến vào Ma vực lãnh thổ của ma113 Tiến vào Ma vực tiếp theo114 Thiếu chủ của Ma giới115 Thiếu chủ Ma giới 2116 Lời thề của Tần Diêm117 Lời thề của Tần Diêm 2118 Không khí rất quỷ dị119 Không khí rất quỷ dị 2120 Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân121 Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân tiếp theo122 Tiểu muội muội, đến, ca ca thương muội123 124 Trở thành Thánh Nữ Hắc Ám125 126 Ngụy quân tử và tiểu nhân127 Gặp gỡ kẻ thù thoáng qua128 Gặp kẻ thù thoáng qua tiếp theo129 Gặp lại Phong Dật Hiên130 Gặp lại Phong Dật Hiên tiếp theo131 Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã132 Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã tiếp theo133 Tư Không Lâm xấu xa134 Tư Không Lâm xấu xa tiếp theo135 Khắc Lôi Nhã phẫn nộ136 Khắc Lôi Nhã phẫn nộ tiếp theo137 Cao trào 1138 Cao trào 2139 Cao trào 3140 Cao trào 4141 Cao trào 5142 Cao trào 6143 Cao trào 7144 Cao trào 8145 Lịch sử qua trang mới146 Lịch sử qua trang mới. tiếp theo147 Một đời một kiếp không bao giờ phản bội148 Một đời một kiếp không bao giờ phản bội tiếp theo149 Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt150 Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt151 Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân152 Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân tiếp theo153 Thích Ngạo Sương nổi giận154 Thích Ngạo Sương nổi giận tiếp theo155 Xinh đẹp vô song156 Xinh đẹp vô song tiếp theo157 Nhân Ngư Người cá158 Nhân Ngư Người cá 2159 Đến Nhân Như Quốc160 Đến Nhân Như Quốc 2161 Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn162 Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn 2163 Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi164 Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi tiếp theo165 Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương166 Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương tt167 Yêu nữ mục đích của ngươi là gì?168 Vì sao ngươi không báo thù?169 Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo170 Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo 2171 Thật quái lạ172 Thật quái lạ 2173 Sự trở về của Tẫn Diêm?174 Ngõa Nhĩ Đa có tung tích sao?175 Thiên sứ đuổi giết! Long thần phủ xuống!176 Bị trói thành bánh chưng177 Diện mạo thật của Long thần!178 Thất bại trong gang tấc? Quay về!179 Ngõa Nhĩ Đa sợ Tạp Mễ Nhĩ180 Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương181 Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương 2182 Ta đồng ý gả cho ngươi là được183 Ta đồng ý gả cho ngươi là được 2184 Ngạo Sương lên cấp!185 Ngạo Sương lên cấp! tiếp theo186 Thân phận của Bạch Đế và Hắc Vũ187 Mọi người tề tựu188 Cao trào189 Cao trào 2190 Hoàn quyển191 Hoàn quyển 2192 Hắc Vũ không được tự nhiên193 Hoa lài cấm bãi phân trâu194 Bạch Đế và Hắc Vũ phản bội?!195 Lựa chọn của Thích Ngạo Sương196 Lựa chọn của Thích Ngạo Sương 2197 Phong Dật Hiên198 Sát ý của Thiếu Chủ và Tâm ý của Lãnh Lăng Vân199 Yêu hóa Thích Ngạo Sương200 Thiếu chủ phiền não và các biện pháp201 Thiếu chủ phiền não và các biện pháp tiếp theo202 Thiếu chủ có ý đồ Như thế?203 Thiếu chủ có ý đồ Như thế?204 Tạp Mễ Nhĩ khác thường205 Tạp Mễ Nhĩ khác thường 2206 Đi tới Thần giới?207 Tạp Mễ Nhĩ khác thường208 Cứu vớt Nữ Thần Quang Minh ?209 Hắc Ám chi thần ra sân210 A Bảo đùa giỡn thần Hắc Ám211 Thành viên của Hội Trưởng lão biến thái212 Dã tâm bành trướng của Mã Lệ Liên213 Thập Lục Dực thiên sứ! Thiên sứ 16 cánh214 Phong Dật Hiên, rốt cuộc . . . . . .215 Nỗi khổ của Phong Dật Hiên216 Ta sẽ không để chàng chết!217 Ta sẽ không để chàng chết! 2218 Kết quả không thể tưởng tượng được219 Thích Ngạo Sương thành tiểu bạch kiểm?220 Phong Chi Ngữ của Ngạo Sương221 Ngươi là bạn gái hay là vợ của hắn?222 Là Phong Dật hiên hay là Tạp Mễ Nhĩ ?223 Bị nụ cười của nam nhân mê hoặc?224 Kiều Nạp Sâm đuổi theo Thích Ngạo Sương225 Không thương hương tiếc ngọc chút nào?226 Rất thuần khiết ngây thơ227 Sắc lang !228 Nữ nhân nóng bỏng và nam nhân rầu rĩ229 Có phúc khó hưởng230 Chấm dứt tai họa về sau231 Ha ha, mỹ nữ nhìn trúng ta rồi232 Mĩ nữ nào coi trọng hắn?233 Các ngươi mới là kẻ vong ân phụ nghĩa234 Ta vô tội, là ta bất đắc dĩ a235 Xinh đẹp thì ngon à?236 Nàng khó chịu ta thấy rất thoải mái237 Ngươi hoặc Ngạo Sương238 Xem náo nhiệt là xem náo nhiệt239 Người đàn ông này, là ai?240 Người đàn ông này, là ai? 2241 Ngươi quá bỉ ổi242 Ta không cần thứ tình yêu nhàm chán243 Nhất minh kinh nhân244 Ta sẽ không thích nữ nhân245 Ngạo Sương thật ra là…246 Hai nàng giành Ngạo Sương247 Nam tử thần bí lại xuất hiện248 Sao ngươi lại ở đây?249 Để người đợi lâu250 Giống như đã từng quen251 Chọn rể252 Ta có thể mang nàng ấy đi thật sao?253 Ta chờ chàng đã lâu254 Thích Ngạo Sương bị nghi ngờ255 Nhìn thoáng qua liền kinh hãi256 Ngạo Sương, ta không cho phép đệ đi!257 Chúng ta là một đôi tình lữ a258 Địch Thản Tư rung động259 Ta sẽ làm cho tất cả phải chết260 Tạp Mễ Nhĩ là ai?261 Thích Ngạo Sương có người yêu262 Ta thật sự rất thích huynh263 Ta thật sự rất thích huynh 2264 ĐịchThản Tư rối rắm265 Kinh hãi! Địch Thản Tư yêu? !266 Đột phá267 Áo trắng là ai?268 Trao đổi lại thân thể269 Ẻo lả270 Nữ nhân của Tạp Mễ Nhĩ ?271 Tất cả đều là Thiên Định272 Phong Dật Hiên trở lại273 Ta hối hận274 Một trong những ứng cử viên làm phụ thân275 Nàng chính là Bạch vương?276 Phụ thần bức bách?277 Thích Ngạo Sương khác thường!278 Thích Ngạo Sương hôn hắn!279 Chảy máu mũi hàng ngày280 Thay đổi bất ngờ281 Nhanh lên tìm cho ta đến hắn!282 Tâm tình của Lãnh Lăng Vân đang ở nơi đâu?283 Một Thích Ngạo Sương khác!284 Kiếp trước của Thích Ngạo Sương!285 Phong Dật Hiên của nàng286 Vì ta mà phản bội nàng287 Tự tay giết chết ngươi288 Yêu cực hạn289 Tạp Mễ Nhĩ290 Đứa con tội nghiệt291 Đại kết cục 1292 Đại kết cục 2293 Đại kết cục 3294 Đại kết cục 4295 Đại kết cục 5296 Ngoại truyện Thân thế của a Bảo297 Ngoại truyện Thân thế của a Bảo298 Ngoại truyện Phá Thiên chịu trách nhiệm299 Ngoại truyện Tắm chung thì phải gả cho huynh300 Ngoại truyện Tắm chung thì phải gả cho huynh301 Ngoại truyện Không thể nhường cho ai!302 Ngoại truyện Không thể nhường cho ai!303 Ngoại truyện Vĩnh viễn ở bên nhau304 Ngoại truyện Vĩnh viễn ở bên nhau305 Ngoại truyện Không thể nhường cho ai!306 Ngoại truyện Kinh Phong307 Ngoại truyện A Bảo hóa thành hình người, Phá Thiên308 Ngoại truyện A Bảo hóa thành hình người, Phá Thiên309 Ngoại truyện Xảy ra chuyện càng quẫn hơn

tài năng tuyệt sắc